Vợ chồng tôi đến với nhau mà không nhận được sự đồng tình từ gia đình chồng. Nguyên nhân vì gia đình tôi khá phức tạp. Bố mẹ tôi ly hôn khi tôi còn bé. Anh trai lấy vợ rồi cũng ly dị, giờ đang gà trống nuôi con. Chị gái tôi lập gia đình thì không sống nổi với chồng vũ phu, cũng bế con về nhà mẹ tá túc chứ nhất quyết không quay lại với chồng dù chưa ly hôn. Bố chồng tôi bảo một gia đình toàn bỏ chồng bỏ vợ thì sẽ có truyền thống, sợ là tôi và Quý đến với nhau cũng không bền lâu.
Nhưng rồi tôi có bầu nên gia đình anh buộc phải làm đám cưới. Ngày cưới, nhà chồng không mấy vui vẻ, khi tôi trao rượu, mẹ chồng còn chần chừ không muốn cầm. Tôi biết mình cũng có lỗi sai khi có bầu trước nên luôn nhẫn nhịn nhà chồng.
Cưới rồi, tôi sống chung với bố mẹ chồng. Ông bà tuy không hài lòng về tôi nhưng cũng không thể hiện sự ghét bỏ ra mặt. Tôi biết tính mẹ chồng cầu toàn nên việc nhà cửa, cơm nước luôn chu đáo hết mức có thể. Bầu bì mệt mỏi mà tôi vẫn phải nấu 2 mâm cơm riêng, một mâm cho gia đình và một mâm cho bà nội chồng đang bệnh nằm liệt một chỗ, ăn kiêng nhiều thứ. Khổ cực là vậy, bù lại, chồng rất thương tôi. Anh động viên, bảo khi nào có đủ tiền thì sẽ xin cha mẹ ra ở riêng cho tôi đỡ vất vả.
Tôi sinh con, ở cữ đều do mẹ và chị gái chăm sóc. Bố mẹ chồng chỉ đến thăm nom và cho tôi 3 triệu đồng. Con tròn 4 tháng, tôi bế về nhà chồng lại. Ngày thôi nôi con trai, tôi muốn tổ chức tiệc mừng thì bố mẹ chồng không cho. Ông bà nói hồi xưa có làm tiệc thôi nôi gì đâu mà đứa trẻ nào cũng lớn lên khỏe mạnh, con tôi đã thường đau bệnh mà còn đòi làm này làm kia. Chồng tôi phải đấu tranh lắm, ông bà mới đồng ý cho làm bữa tiệc 2 mâm, chỉ mời những người họ hàng thân thiết. Bố mẹ chồng cũng không chuẩn bị quà mừng cho cháu nội mà bỏ phong bì 200 nghìn như người dưng.
Hôm chủ nhật là thôi nôi con của em gái chồng tôi. Trước đó cả tuần, bố mẹ chồng đã bàn bạc sẽ tổ chức tiệc ở đâu, mời những ai, đặt dịch vụ nào nấu mâm cỗ cho ngon và đẹp mắt. Thôi nôi của cháu chồng được tổ chức ở nhà hàng, tới 12 bàn tiệc, mời họ hàng, làng xóm… rất đông vui. Tối, em chồng đăng lên facebook những món quà được mọi người tặng, trong đó, món quà của bố mẹ chồng tôi được chọn làm ảnh đầu tiên với dòng ghi chú đầy hãnh diện: “Quà của ông bà ngoại thương tặng Chít”.
Tôi nhìn món quà là bộ trang sức bằng vàng cho trẻ nhỏ gồm một đôi hoa tai, một chiếc vòng tay có khắc tên bé và một sợi dây chuyền mà tức tưởi bật khóc. Hồi thôi nôi con tôi, ông bà chỉ cho 200 nghìn, giờ thôi nôi cháu ngoại thì tặng hẳn một bộ trang sức cầu kì, được gói ghém cẩn thận và sang trọng. Càng nghĩ tôi càng tủi thân, xót xa cho con mình. Sáng hôm sau, tôi xin phép bố mẹ chồng cho mình về ngoại ở một thời gian. Ông bà đồng ý ngay mà không cần hỏi lý do. Hiện tại, tôi đang ở nhà mẹ và chồng tôi biết lý do tôi bỏ đi nên đã quậy tanh bành, đòi bố mẹ phải đưa ra câu trả lời thỏa đáng cho sự phân biệt cháu nội – cháu ngoại. Bố mẹ chồng gọi điện mắng mỏ tôi hẹp hòi, tính toán với đứa trẻ 1 tuổi. Tôi có nên nhân cơ hội này để đòi ra ở riêng không?