Tôi và người yêu cũ có 6 năm yêu nhau, từ khi vào đại học đến khi ra trường được 2 năm. Chúng tôi yêu nhau với tất cả sự nhiệt thành của tuổi trẻ và xác định đến với nhau nên tôi không giữ gìn gì. Nhưng rồi sau hai năm ra trường, chúng tôi vẫn không thể xin được một công việc ổn định, tiền thuê nhà và chi phí đắt đỏ ở Hà Nội cứ bủa vây chúng tôi.
Thế rồi người yêu tôi phải về quê để làm việc trong một cơ quan nhà nước mà bố mẹ anh ấy phải chạy vạy mãi mới xin được. Anh ấy bàn với tôi về cùng rồi sẽ tính xin việc cho tôi. Nhưng tôi không thể về quê anh ấy được vì nhà anh cách nhà tôi cả ngàn cây số, trong khi tôi vẫn phải có trách nhiệm với bố mẹ. Nhà tôi có hai chị em, em gái đã lấy chồng nên mọi việc trong nhà đều do tôi gánh vác.
Cuối cùng chúng tôi phải chia tay. Sau gần 1 năm thì tôi lấy chồng. Gia đình chồng có điều kiện và xin việc cho tôi một cách dễ dàng. Tôi không yêu chồng như người yêu cũ nhưng cảm thấy yên tâm vì anh là người chững chạc, có trách nhiệm. Tôi tự nhủ sẽ hết lòng vì anh và gia đình nhỏ của chúng tôi.
Nhưng không hiểu sao mỗi lần tình cảm với chồng, hình ảnh người yêu cũ lại luôn hiển hiện, những gì chúng tôi có với nhau cứ bày ra trước mắt. Tôi giật mình tự trách bản thân nhưng lý trí không thể thắng nổi con tim. Tôi lo sợ chồng tôi biết được nhưng càng lo sợ, tôi lại càng cảm thấy gượng gạo với chồng mình.
Tôi phải làm sao để quên được người yêu cũ, để toàn tâm toàn ý với gia đình, chứ cứ như thế này tôi sợ một ngày gia đình tôi tan vỡ mất?